hạnh phúc vốn rất đơn giản nhưng không phải ai cũng nhận ra

Hạnh phúc vốn rất đơn giản nhưng không phải ai cũng nhận ra

Hạnh phúc chính là trân trọng những người bên cạnh ta, biết hài lòng và thỏa mãn những gì đang có. Và hạnh phúc vốn rất đơn giản nhưng không phải ai cũng nhận ra.

Thế nhưng nhiều người lại chạy theo những thứ hào nhoáng bên ngoài, chạy theo những cái lợi trước mắt mà quên mất những điều giản dị mà chân thành ngay bên cạnh.

Hạnh phúc vốn rất đơn giản nhưng không phải ai cũng nhận ra

Hạnh phúc là không so sánh những gì ta có với những gì người khác có. Thế nhưng nhiều người lại đem lòng ghen tỵ, đố kỵ với hạnh phúc của người khác. Mà không nhận ra rằng ở bên cạnh ta hạnh phúc đang bị bỏ quên.

Hạnh phúc của mỗi người không giống nhau. Là cảm xúc mà mỗi người tự cảm nhận lấy được từ cuộc sống, từ đối phương, từ những mối quan hệ xung quanh ta.

Hạnh phúc của đứa con xa nhà. Đôi khi chỉ là một bữa cơm gia đình có cha có mẹ, có đàn em thơ.

Hạnh phúc của người mẹ. Đôi khi chỉ là ngắm nhìn đứa con bé bỏng ngủ say giấc.

Hạnh phúc của một người yêu xa. Chỉ đơn giản là nhìn thấy gương mặt của người mình yêu thương hiện ra trên màn hình điện thoại mỗi tối…

hạnh phúc vốn rất đơn giản nhưng không phải ai cũng nhận ra
hạnh phúc vốn rất đơn giản nhưng không phải ai cũng nhận ra

Đến một thời điểm nhất định. Khi con người ta đã đủ trải nghiệm, đi đủ xa, trải qua đủ chông gai, đau thương… Họ chỉ mong muốn có được những điều giản dị. Những hạnh phúc tưởng chừng đơn giản mà khó có thể chạm lấy.

Đó là khi một doanh nhân thành đạt khó có được bữa cơm gia đình bên vợ con, vì bận rộn với khách hàng, đối tác.

Đó là khi một người con trưởng thành không thể thấy được nụ cười của mẹ cha. Không được nghe cha mẹ la mắng mỗi khi ham chơi. Vì cha mẹ họ đã qua thế giới bên kia mất rồi…

Hạnh phúc là vậy đó. Là khi đánh mất đi, chúng ta mới nhận ra đó mới là thứ đáng quý, đáng sống, đang được nâng niu từ rất lâu rồi mới phải.

Hạnh phúc cũng là những điều nuối tiếc muộn màng. Và ta có thể cảm nhận được hạnh phúc khi hồi tưởng lại quá khứ. Rồi cười khóc một mình. Rồi khao khát được trở về, dù chỉ một lần nhưng mà bất lực vì không thể làm được.

-Sưu tầm-

 

Để lại ý kiến của bạn