Người không tranh giành không phải ngốc mà chính là người có phúc

Tâm nhàn là phúc khí tốt nhất của đời người.

Người không tranh sẽ tự nhiên ung dung, thản đãng.

Người không so đo, tính toán sẽ thường tự nhiên.

Người xưa thường nói: Có lương thực ngàn gánh cũng chỉ ăn một ngày 3 bữa, có căn nhà lớn 10 tầng cũng chỉ ngủ ở một gian, báu vật trăm xe ngựa trong lòng vẫn có buồn phiền, quan to lộc hậu cũng là đi làm hàng ngày, vinh hoa phú quý cũng chỉ là thoảng qua như mây khói!

Thế nhưng con người ta sống ở đời này ẫn muốn tranh giành với nhau?

Vậy rốt cuộc là tranh giành vì điều gì?

Trong thế giới ồn ào này, người ta lừa gạt, oán trách nhau, đố kỵ nhau đều là kết quả của sự tranh giành.

Công khai tranh giành, âm thầm tranh giành, tranh giành lợi ích lớn, tranh giành lợi ích nhỏ, hôm qua tranh giành, hôm nay tranh giành.

Rốt cuộc, suy cho cùng, “tranh giành” cũng chỉ để thỏa tâm ích kỷ mà thôi.

Một khi tranh giành được “quyền và tiền” trong tay thì hạnh phúc sẽ mất đi.

Tranh giành được “thanh danh” thì niềm vui sẽ mất.

Những thứ không thuộc về bản thân mà tranh giành được sẽ khiến tâm bất an.

Nói cách khác, những thứ mà con người “vắt hết óc” để suy nghĩ cách tranh giành được, không phải là “hạnh phúc, niềm vui và an tâm”.

Mà chỉ là “phiền não, thống khổ, thù hận và mệt mỏi” về thể xác và tinh thần.

Trên đời không thiếu những chuyện tranh giành, một trong số đó phải kể đến

Vợ chồng bất hòa vì tranh đúng sai

Trong cuộc sống, chúng ta thường xuyên thấy cảnh người vợ không thuận lợi trong công việc liền mượn cớ phát sinh bực tức cáu giận với người chồng.

Người chồng vì thể diện của bản thân mà trước mặt bạn bè, người ngoài sai khiến người vợ, người vợ không chịu được cảnh ấy và thế là mối quan hệ êm đẹp trở nên bất hòa…

Kỳ thực, khi người chồng trong gia đình có làm một chút việc sai trái mà không gây ảnh hưởng nghiêm trọng đến toàn cục thì đừng so đo, tính toán chi li mà sinh ra bất hòa.

Những khi ấy, nếu như có thể “một mắt nhắm, một mắt mở” mà bỏ qua thì bạn không phải là người yếu đuối, không có năng lực mà điều đó nói lên rằng, bạn là người khoan dung, độ lượng.

Khi người vợ không cẩn thận phạm phải sai lầm lớn, người chồng không cần phải nhục mạ, chỉ trích, thậm chí đánh mắng mà hãy thật lòng an ủi đối phương, ra sức tìm kiếm biện pháp giải quyết vấn đề.

Đây không phải thể hiện ra bạn là người ủy khuất, nhu nhược mà thể hiện bạn là người chín chắn, vững vàng và bao dung.

Trên thế giới này, hai vợ chồng không phải mỗi người là 100%, mà mỗi người chính là một nửa, ghép lại thành 100% mà thôi!

Hai người cùng nhau học cách đối diện với sai lầm của đối phương, giúp nhau hoàn thiện bản thân và tự hoàn thiện mình.

Đã là một đôi, một cặp đâu cần phải tranh luận ai đúng ai sai để làm gì?

người không tranh giành không phải ngốc mà chính là người có phúc

Con bất hòa với cha mẹ vì tranh thắng thua

Kỳ thực, trên thế giới này không có bất luận một người nào là phải có nghĩa vụ đối tốt với bạn cả.

Chỉ có cha mẹ mới có thể không so đo, tính toán đến sự báo đáp mà yêu thương chăm sóc chúng ta mà thôi!

Khi cha mẹ nhắc nhở chúng ta, trời lạnh rồi nhớ mặc thêm áo ấm, đừng tranh luận với cha mẹ rằng chỗ của bạn ấm áp như thế nào, ánh mặt trời rực rỡ ra làm sao, hắt hủi sự quan tâm của họ.

Những lời nhắc nhở ấy chẳng qua chỉ là vì quan tâm chúng ta, sợ chúng ta lâm bệnh mà không có cha mẹ ở bên chăm sóc mà thôi!

Khi cha mẹ căn dặn chúng ta phải biết tiết kiệm, đừng trách cha mẹ là những “kẻ nô lệ của đồng tiền”, đừng tranh luận rằng tiền mình làm ra mình tự chi tiêu.

Cha mẹ làm như vậy chỉ là vì muốn chúng ta chuẩn bị tốt cho cuộc sống sau này của mình mà thôi!

Có đôi khi, sự lo lắng của cha mẹ là vô căn cứ, sự quan tâm của cha mẹ là “không cần thiết” nhưng cha mẹ làm như vậy hết thảy đều là vì mong con cái có cuộc sống tốt sau này.

Đừng tranh giành thắng thua với cha mẹ, đó mới là sự hiếu thảo lớn nhất!

Bạn bè bất hòa vì tranh cao thấp

Bạn bè đến với nhau là bởi vì có duyên mà ngàn dặm mới quen nhau, vì chí hướng hợp nhau mới hiểu nhau.

Người xưa có câu: “Vàng bạc dễ được, tri kỷ khó tìm”, cho nên đừng bao giờ tranh cao thấp với bạn bè.

Có thể công việc của chúng ta không cao sang bằng của bạn, đơn vị công tác không nổi danh như của bạn nhưng phải nhớ rằng, công việc là không có phân chia cao thấp, lao động là không có phân biệt giá trị.

Có thể làm tốt công việc bằng chính sức lao động của bản thân mình thì chúng ta cũng đã được xem là một chuyên gia rồi!

Có thể nhà chúng ta ở diện tích không rộng, giá cả không đắt bằng nhà của bạn.

Nhưng suy cho cùng cũng đâu có vấn đề gì?

Sự ấm áp trong căn nhà không phải được quyết định bằng diện tích lớn hay nhỏ, đắt hay rẻ mà nơi nào có sự yêu thương thì nơi đó sẽ là tổ ấm!

Trong xã hội ngày nay, người ta thường cho rằng những người không biết tranh giành lợi ích, địa vị, tiền tài vật chất thì là người ngốc, si đần.

Nhưng người xưa tin rằng, những thứ mà con người đạt được trong đời này là do phúc báo của họ mà có, tranh giành chỉ làm tổn hại đến người khác và tổn đức của bản thân mà thôi.

Một khi tấm lòng rộng mở hơn thì bạn bè phú quý cũng sẽ nhiều hơn!

Tâm nhàn là phúc khí tốt nhất của đời người.

Người không tranh sẽ tự nhiên ung dung, thản đãng.

Người không so đo, tính toán sẽ thường tự nhiên mà vui vẻ, khoái hoạt.

Chúng ta từng so đo rồi nhận được sự trả giá, đến cuối cùng mới hiểu được rằng hết thảy những gì đến rồi cũng sẽ đi, chỉ có thể lưu lại một khoảng không hư danh mà thôi!

Cho nên, so đo, tính toán, tranh giành để làm gì?

– Sưu tầm –

 

 

Để lại ý kiến của bạn